Liu ý: Đây là chuyện pịa của nhà iêm, tuy nhiên hông nhất
thiết phải... khác sự thật! Khà khà(big grin)
Làng Nô, là một dúm đất
trải dài theo mép ao Tổng Phá, người dân quanh năm cắm mặt cho đất bán
lưng cho giời để kiếm cái ăn cái mặc. cai quản là cha con Tổng lý, nghe đâu hồi
còn chai chẻ Già làng cũng lận lưng được cái bằng trung cấp lâm nghiệp, lại là
con dòng dõi xứ Man Di nên sau vài niên lên nắm chức trưởng làng.
Thời ấy, dân tình cơ khổ,các làng bên chèn ép, lại bệnh dịch
thổ tả hoành hành. Già làng chả bảo bọc được ai, chỉ ngồi xa đánh trống thúc
giục , bảo ban dân tình học những điều tầm phào vớ vẩn vời xa...Tầm phào bởi
cái họ cần là hạt gạo dúm muối bỏ mồm hằng ngày!
Đời làm Già làng, Tổng cũng kiếm được bộn vì củi nẻo phía
bìa rừng còn nhiều. Lão cất căn nhà to vật giữa chợ, nơi đông đúc nhất của Làng
Nô, trải qua bao tháng năm, vật đổi sao dời, người vợ già nua giờ cũng đã khuất
núi, Lão trầm ngâm mấy bận, nhưng rồi
cũng chật lưỡi cưới cô vợ kế kém tuổi
hơn con gái út lão vài niên...
Gặp mùa ôn dịch, súc vật chết nhiều, cỏ cây xơ xác, cái chái
thắng cố của mụ vợ bé cũng không cầm cự được bao lâu, đã nợ lại còn chồng lên
nợ mà lão cũng đã già, chức Già làng không còn, vì cứu vợ, lão đành bán căn nhà
to vật ấy, nhưng chuyện râm ran cũng bắt đầu từ đây.
Số là, con trai lão, nhờ bóng cả cây già của cha, cũng đã
ngoi lên chức Nóc Trưởng, (một cái Nóc be bé gần phía cuối bìa rừng ),dù chả
tài cán gì, mọi việc rối lên khi nó đâm đơn kiện gởi cho các bô lão trong làng về quyền thừa
kế căn nhà...
(P/s: Để coi các Pác chém như nào roài úp tiếp)
He he
He he....Đúng nà nhìu chiện, zưng mừ...hay
Trả lờiXóa